Wednesday, April 27, 2011

Tomorrow!

À.... mai rồi đấy.

Ngày mai, mình sẽ dậy sớm, làm 1 bữa sáng hoành tráng tự thưởng cho bản thân vì không phải vội vàng đến trường như mọi ngày. Sau đó sẽ ra phường xin xác nhận, rồi lên Bờ Hồ rình kiếm đĩa cho mấy bà chị bận "đời sống riêng" ko đi được (gomen em gái nói xấu các ss sau lưng :P). Rồi đến bữa trưa, chiều lại quay vòng với những việc lặt vặt thường nhật...
Vậy thì, ngày mai có gì khác mà phải thốt lên, "mai rồi đấy"?



À,
... mai rồi đấy. LOL
Mai là live kỷ niệm 10 năm của các anh.
Vậy đấy...

Đứa bạn từng hỏi, "w-inds. là gì đối với mày?". Lần đó, mình không thể trả lời. w-inds. là gì nhỉ? Là thần tượng, là tình yêu (duy nhất), hay là cả cuộc sống? Phải trả lời thế nào đây...

Rằng w-inds. đã (quay trở lại) cuộc sống của mình một cách vô cùng đột ngột, khiến mình muốn nghẹt thở trước thứ tình cảm mới mẻ nhưng vô cùng mãnh liệt.
Rằng w-inds. rất-đặc-biệt.
w-inds. hát rất hay.
Nhảy cũng rất đẹp.
Tính cách thì vừa đáng yêu vừa đáng ghét (nhưng yêu và ghét suy cho cùng cũng chỉ là một).
... và phải khẳng định rằng, w-inds. chỉ là 1-trong-những-số-1 đối với mình.


Điều khiến w-inds. khác biệt với tất cả các số-1 khác, đó là w-inds. đã mang đến cho mình một thứ mà các số-1 khác không làm được. w-inds. đã đem lại cho con nhóc Usa một-gia-đình. Chẳng phải mình thiếu thốn tình cảm gia đình đâu (đừng hiểu lầm), nhưng con người không có ai hoàn hảo. Bất kỳ ai cũng từng thấy bức bối trong chính nơi mình sinh ra, giữa những người đã nuối nấng mình lớn lên. Cha mẹ chỉ thấy được (hay chỉ mong muốn nhìn thấy) một phần con người của con cái, suy cho cũng cũng chẳng phải điều đáng trách. Chẳng phải chúng ta vẫn luôn kỳ vọng điều tương tự ở nhưng người xung quanh mình hay sao...? Vậy nên mình cần 1 gia-đình khác, để thỏa mãn con-người-nổi-loạn bên trong, ở nơi sẽ có những người chấp nhận và nhìn mình với ánh mắt bao dung hơn. Và mình đã tìm thấy.


Ngôi nhà mới đó là Mina, là Hana, là Ki, là Myxd, là Saichi, là... rất nhiều nữa. Cảm ơn vì rất nhiều thứ mọi người đã làm. Là những đêm nói chuyện với Mina, khi nước mắt mình chảy tràn trước câu chuyện của 1 người-xa-lạ mới quen, ước vọng mãnh liệt trong tim là có thể ôm chặt lấy Mina ngay lúc ấy... Là những cuộc nói chuyện với Hana khiến mình cười chảy nước mắt, đã giúp mình vơi bớt nhiều bỡ ngỡ và thêm hiểu, thêm yêu w-inds. hơn nữa. Là cảm giác ấm áp khi có thể chia sẻ một chút tính yêu nhỏ bé của con nhóc như mình và giúp nó lan tỏa đi thật xa... Đó là HẠNH PHÚC.


w-inds. đặc biệt vì w-inds. đã đem lại cho mình cái gọi là Hạnh phúc ấy. Đơn giản vậy thôi :">


0 comments:

Post a Comment